Friday 26 February 2010

Một loài hoa mãi ngát thơm


Cập nhật lúc 3:30:05 AM - 21/02/2010

khanhha1.jpg


Ai dám bảo Nàng già?
Nàng, vẫn đẹp, rất đẹp nữa là khác.


Những ngọn lửa của thập niên 70, 80, 90 cuồn cuộn bốc cháy, đầy đam mê. Thì ngày nay được Nàng e ấp giấu kín vào phía đằng sau tà áo dài.
Nhưng lạ, mặc dù chiếc áo dài làm Nàng thêm chút đằm thắm, nhưng lại càng làm nàng hấp dẫn hơn nữa. Bởi vốn dĩ của tà áo dài là như vậy rồi. Và chiếc áo dài cũng vẫn không thể che lấp đi được cái nút ruồi nồng nàn giữa hai cánh ngực của Nàng. Một chút gì đó mờ mờ, ảo ảo càng đẹp vô cùng...
Ngọn lửa Nàng có thể làm bừng cháy hai ngàn chiếc ghế trong một khán phòng, không còn một chỗ trống nào cả.
Làm thay đổi màu sắc không gian của một khán phòng cũng là Nàng.
Mà thời gian cũng không là vấn đề, bởi Nàng có thể hát liên tục nhiều bài hát theo lời yêu cầu của khán giả với những tiếng bis...bis...bis.
Nàng là ngôi vị số một trong thế giới nhạc thính phòng trong suốt bốn thập niên qua.
Tên của Nàng là Khánh Hà.
Một chút xíu thôi, chút xíu gió của Đà Lạt, nơi Khánh Hà cất tiếng khóc chào đời, đã làm nên một cái gì đó như thể là nghèn nghẹn trong lời ca. (Một chút xíu thôi, bởi vì Khánh Hà sinh ra tại Đà Lạt, nhưng chỉ sau đó vài tháng là cùng gia đình về sống tại Sài Gòn).
Tiếp theo đó, nắng Sài Gòn đã làm nên một Khánh Hà khỏe hơn trong tiếng hát, mặn mà hơn trong làn da ngăm ngăm đen bánh ít, và sexy hơn trong cách chọn lựa cho mình những “bộ cánh”, và một phong cách diễn riêng, hoàn toàn không giống ai, mà cũng chẳng ai có thể giống được Nàng.
Độc đáo nhất vẫn là cái đẹp miên viễn mà Mẹ dành riêng cho một mình Hà, đó là đôi mắt. Một đôi mắt tròn xoe. Đôi mắt làm cho Hà không bao giờ già được, đến bây giờ mà Hà vẫn ngây thơ đến tội nghiệp. Mà đúng thật, người ta vẫn thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn”. Đố ai mà tìm thấy những cân đo, toan tính trong đôi mắt này.
Đâu phải cứ “hồng nhan” là “bạc phận”. Khánh Hà đến Mỹ năm 1975, trước hàng trăm ngàn người Việt Nam khác vào thời đó. Một ký giả người Mỹ tên George. Ân nhân của Khánh Hà đưa Hà đến Mỹ bằng chiếc Boeing với ghế nệm êm ái và thực đơn ăn uống đủ ba món.
Còn nữa, chưa hết!!!
Ai dám bảo là “xướng ca vô loài”. Riêng Khánh Hà, hai mươi năm, một mối tình. Gặp gỡ Tô Chấn Phong trong Video Hè 90. Và cũng kể từ đó trăm năm vĩnh cửu một mối tình. Khánh Hà + Tô Chấn Phong. Họ có với nhau một con trai, nay đã 15 tuổi rồi.
Đó là tất cả những lý do mà Khánh Hà có thể hát tất cả các thể loại nhạc. Tha thiết nhất vẫn là những dòng nhạc tình của Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng. Chưa kể đến những loại nhạc cổ điển hay nhạc ngoại quốc.

Tình Ca
Phải nói rằng, hễ ai chưa yêu nhau thì sẽ yêu nhau. Còn ai đã yêu nhau rồi thì sẽ yêu nhau nhiều hơn nữa, khi mà những tình khúc như Em Đến Thăm Anh Đêm 30, Mùa Thu Paris, Này Em Có Nhớ, Tháng Giêng Và Anh, Ngày Đó Chúng Mình, Hạ Hồng... được tiếng hát Khánh Hà hát lên.
“Em đến thăm anh đêm 30
còn đêm nào vui bằng đêm 30
anh nói với người phu quét đường
xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em.


Tay em lạnh để cho tình mình ấm
môi em mềm cho giấc ngủ anh thơm
sao Giao Thừa xanh trong đôi mắt mòn
trời sắp Tết hay lòng mình đang Tết

Tháng ngày đã trôi qua
tình đã phôi pha
người khuất xa
chỉ còn chút hương xưa
rồi cũng phong ba
rụng cùng mùa

Dòng sông đêm
hồn đen sâu thao thức
ngàn vì sao mọc
hay lệ khóc nhau
đá buồn chết theo sau
ngày vực sâu
rớt hoài xuống hư không
cuộc tình đau.”

(Anh Đến Thăm Em Đêm 30/ Vũ Thành An)

Khổ Đau Ca
Có thể nói rằng, nếu chúng ta đã từng khổ đau trong tình yêu thì khi nghe Khánh Hà hát, tự nhiên thôi, giọt nước mắt sẽ rơi. Nhưng tôi tin chắc là không ai có thể hát tình ca hay bằng Khánh Hà. Từng chữ, từng chữ một... chị nhả ra, như thể nghiến chặt từng nỗi đau, như thể bóp nát từng con tim...

“... Nhớ rất nhiều câu chuyện đó
Ngỡ như là vừa hôm qua
Tôi uớc ao có một ngày gặp lại em, hỏi chuyện em lần cuối cùng
Vẫn con đuờng, con đuờng cũ
Vẫn ngôi truờng, ngôi truờng xưa
Mưa vẫn bay như hôm nào
Nguời ở đâu mình ở đây bạc mái đầu
Này em hỡi con đuờng em đi đó, con đuờng em theo đó chắc qua bao lênh đênh
Bao gập ghềnh có làm héo hắt, có làm phai úa nét môi đẹp ngày nào?
Này em hỡi con đuờng em đi đó, con đuờng em theo đó đúng đấy em ơi
Nếu chúng mình đã thành đôi lứa, chắc gì ta đã, thoát ra đời khổ đau.
Nếu không còn gặp lại nữa, giữ cho trọn ân tình xưa
Tôi gửi em lời cầu nguyện, đuợc bình yên đuợc bình yên về cuối đời “

(Bài Không tên Cuối Cùng/Vũ Thành An)

Hạnh Phúc Ca
Nhưng rồi, tôi tin là sau những dòng nước mắt đó, thì một khoảng trời mênh mông sẽ được mở ra. Có lối thoát với nhiều con đường với nhiều sự chọn lựa. Cái khoản này thì không biết là chúng ta nên cám ơn các nhạc sĩ hay là cám ơn Khánh Hà?
Chỉ có Khánh Hà hát “Căn Nhà Xinh” thì mới có thể ru ta trong Hạnh Phúc, chỉ khi nghe Khánh Hà hát thì chúng ta mới cảm nhận được cái giá trị thật của hai chữ Hạnh Phúc. Và cũng chỉ có Khánh Hà hát thì chúng ta mới tin rằng Hạnh Phúc là điều có thật.

“Căn nhà xinh, ôi căn nhà xinh
Của tôi đây, với khung cửa ngút xanh
Cửa mở tung gió đón làn nắng mơ
Gặp gỡ sân hoa đầy bướm tơ
Ôi người yêu! Tôi mong người yêu
Ngồi bên tôi dưới căn nhà mút tươi
Cùng đùa chơi với lũ mèo vẫy đuôi
Hoặc với chó con nhẩy nhót vui


Ngày đêm tôi mong ước người ơi!
Gần bên tôi suốt một kiếp người
Ràng buộc mãi mãi vào duyên đôi
Ôi gần bên tôi, gần bên tôi
Phải gần bên tôi sống bên nhau suốt đời
Ta nằm đây, đôi ta nằm đây
Cùng nhau đắp chung mảnh chiếu hoa
Và ta nghe tiếng, tiếng trẻ hút vui
Giữa sân hoa hồng thắm tươi

Ngày đêm tôi mong ước người ơi!
Gần bên tôi sẽ mãi mãi suốt đời
Ràng buộc sớm tối vào duyên đôi
Phải gần bên tôi, về tới xa vời
Người ơi người, người ơi người
Gần nhau suốt đời, gần bên nhau mãi thôi!”

Căn Nhà Xinh / Phạm Duy

Tình Mẫu Tử
Có lẽ trong nỗi đau mất Mẹ, cho nên tiếng hát của Khánh Hà lại càng tha thiết hơn. Đồng ý là ai trong chúng ta cũng có một người mẹ để yêu, để kính. Nhưng khi nghe Khánh Hà nhả từng chữ “m...ẹ ơ...i!”, thì cũng giống như trong cơn tuyệt vọng của cuộc đời ta, chỉ có một người duy nhất dang rộng vòng tay đón đợi...

“...Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu.
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu.
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu.
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu.”

Lòng Mẹ / Y Vân

Nhạc ngoại quốc
Đố ai biết được là ca sĩ Mỹ hay đang là Khánh Hà? Khi nghe Hà cất cao tiếng hát những ca khúc quốc tế bất hủ như All At Once, Memories, My Way, Only You, Romeo & Juliet….

Thánh Ca
Nhiều vô kể, làm sao nói hết khi mà một tài năng gói gọn trong một người phụ nữ mang một dáng dấp bé nhỏ. Nhưng cuối cùng thì không thể nào không nhắc nhở đến Thánh ca.
Cám ơn Khánh Hà! Vì dù là người ngoại đạo, nhưng nghe Khánh Hà hát thánh ca thì bỗng nhiên biết yêu Chúa, và nhất định thật sự cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng trong cõi yên bình.
Hãy dành trọn thời gian cho một bài Thánh ca này bạn nhé, rồi sẽ thấy trọn vẹn một đức tin nơi này.

“Tôi không còn cô đơn
Buồn khô héo bên dòng đời
Tôi không còn cô đơn
Mặc cho năm tháng trôi xuôi
Tôi không còn cô đơn
Dù rằng bờ vai vất vả
Thuyền lòng ngổn ngang mấy ngả
Lênh đênh tìm một mái nhà
Tôi đã gặp niềm vui

Từ khi lắng nghe lời nguyền
Tôi đã gặp niềm vui
Mừng lên trong đáy tim tôi
Tôi đã gặp niềm vui
Từ ngày tình yêu sáng tỏ
Mở rộng hồn tôi bé nhỏ
Dắt tôi đến miền tôi mơ
Chúa đã dạy tôi
Yêu Chúa, yêu người
Chúa đã dạy tôi
Yêu người như chính thân tôi
Tình yêu chân chính
Vì nghĩa quên mình
Còn gì cao quý bằng tình yêu biết hy sinh
Chúa đã dạy tôi
Nhân ái công bình
Manh áo hạt cơm, vui buồn chia sớt cho nhau
Nhìn nhau không nói mà ý khôn vơi
Lòng đau đừng cô đơn nữa người ơi.”


(Album Kính Dâng Ngài/Tôi Không Còn Cô Đơn/Vũ Thành An)

Cuối cùng,
cám ơn Khánh Hà.
Và duy nhất chỉ có một mình Khánh Hà mới có thể cho chúng ta:
Một cảm nhận của Khổ Đau.
Và nhiều cảm nhận của Hạnh Phúc…

ht, nguyễn

source

VienDongDaily

No comments:

Post a Comment